Tiếng ViệtEnglish

Dương Từ - Hà Mậu

Nguồn: Dương Từ - Hà Mậu, Nguyễn Đình Chiểu, Trần Nghĩa - Vũ Thanh Hằng phiên âm, dịch nghĩa.

Sở văn hóa thông tin Long An, xuất bản - 1989.

Coi rồi truyện cũ chư gia,
Lòng vì  đạo học, soạn ra để đời.
Dị đoan xưa đã bời bời,
Lại thêm đạo Phật, đạo Trời  băng xăng,
Thói đời nhiều việc lăng nhăng,
Mấy ai giữ  đặng đạo hằng người ta.
Đua nhau kỉnh chuộng đạo tà,
Một câu quả báo, muôn nhà đều tin.
Nói rằng Trời, Phật sách in,
Tội về địa ngục, phước lên Thiên Đàng.
Có người về đạo Hoa Lan,
Năm đời truyền thói khoe khoang cầu hồn.
Họ Hà, tên Mậu, người khôn,
Ở đời Hậu Tấn, Long Môn quê nhà.
Sáu mươi tuổi tác hầu già,
Tuy rằng giàu có, trong nhà không con.

Rạng giồi một tấm lòng son,
Của tiền bố thí không còn so đo.
Vợ chồng giữ đạo bo bo,
Ơn trời ngỏ đặng, chút cho phước lành.
 Hôm mai luống những đọc kinh,
Amen Đức Chúa có linh chăng là.

Liễu Thư là vợ họ Hà,
Chiêm bao nằm thấy nguyệt sa trên mình.
Phút đâu  có nghén thình lình,
 Khiến ngươi Hà Mậu thấy tình sinh nghi.
 Nói rằng : " Khí huyết già suy,
   Có đâu chửa nghén, e khi bịnh gì
   Sai người tìm rước danh y,
Anh em đồng đạo, tên Kỳ họ Châu.
Châu Kỳ coi mạch giây lâu,
Nói rằng : "Chị mắc qủy đầu thai đây” ! .
Mậu rằng : "Nhờ lượng ơn thầy,
Mạch kia đã hẳn, thuốc nầy ắt hay”.
Kỳ rằng : " Trảm quỷ đơn nầy,
Qủy thai bệnh ấy từ đây trừ rồi”.
Thuốc thang mấy tháng uống bồi,
Càng thêm lớn bụng, gần hồi sanh thai.
Họ Hà thấy vậy than dài:
“Tuổi già còn hãy mang tai thế nầy !”

 

Bản quyền © 2012 Cổng thông tin Danh nhân văn hóa Nguyễn Đình Chiểu.
Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Bến Tre.
Email: nguyendinhchieunganhangdulieu@gmail.com
Tel: 02753.850.394